0247.3030.686 | 091.487.3333
ceo@ivyleaguevietnam.edu.vn

10 Th3 2018

Thư con gửi mẹ

/
Posted By
/
Comments0

LÀM CHA MẸ, CÓ KHI NÀO CHÚNG TA BIẾT CON MÌNH ĐANG NGHĨ GÌ?

THƯ CON GỬI MẸ

MẸ ỢI, MẸ HÃY BUÔNG ĐIỆN THOẠI XUỐNG VÀ NGỒI HỌC CÙNG VỚI CON

Dear Mom,

Sáng mai là ngày khai trường mà sao con không thấy vui Mẹ ạ. Con không vui là vì ngày khai trường đó hình như không phải là dành cho con, mà chỉ dành cho các bạn học trường công lập. Hình như chỉ ở đó mới có tiếng trống trường rộn rã, có thầy múa, cố hát và các em học sinh phụ họa. Còn trường con thì chả có gì, ngoài học, con vừa phải học chương trình bên trong, và học chương trình bên ngoài, cái nào cũng là chủ đạo, cái nào cũng là then chốt, cuối cùng con vẫn dốt, con thấy con chả học được cái gì ra hồn cả, con cứ phải lầm lũi đi học từ sáng tới tối mịt. Con nghe nói các bạn bên trường công chỉ phải học có mỗi buổi sáng hoặc mỗi buổi chiều, còn lại là được học cái mình muốn, đọc cái mình thích. Nhưng con cũng nghe nói các bạn học bên đấy cũng khổ như con hổ, đến trường có khi toàn phải nhịn đi “ngoài” vì nhà xí bẩn lắm, khai dính khai mù, hơi tí là bị cô giáo cho đứng góc lớp, khiếp nhỉ Mẹ nhỉ, các thầy cô bên ấy cứ ác như Bá Kiến. Thội, con thấy học ở đâu cũng khổ cả. Học là khổ như con hổ, nhục như con lùng trục Mẹ ơi, sao Mẹ kể ngày xưa thời Mẹ còn đi học, Mẹ được nghỉ hè 3 tháng mà bây giờ bọn con chỉ được nghỉ hè có 2 tháng đã phải đi học rồi. Con chưa được chơi ngày nào đã phải đi học, nghĩ đến học con lại chán. Tại sao con người ta lại cứ phải học Mẹ nhỉ? Không học thì không thành người lớn được hay sao hả Mẹ? Mẹ còn nhớ lúc con 4 tuổi, Mẹ cho con xem phim “Đến Thượng Đế Cũng Phải Cười”, hai cha con nhà thổ dân kia chả học hành gì, cứ đi tìm Thượng Đế để trả lại cái vỏ chai Cô-ca-cô-la, và cuối cùng họ đến được thành thị. Con thắc mắc hỏi tại sao lại phải học thì Mẹ bảo là nếu không học thì chỉ sống trong rừng thôi, chứ thò mặt ra ngoài xã hội hiện đại là phải học. Học để thích nghi với chính cái xã hội ấy. Mẹ bảo là đời người cần phải bỏ ra ít nhất 18 năm học hành mới tạm gọi là biết chữ, chứ bây giờ chỉ đi học có 12 năm thì vẫn bị coi là thất học. Mấy bác bạn Bố học ở Mỹ còn phải học cả Tiến Sỹ, rồi hậu Tiến Sỹ. À Mẹ ơi, Thầy Hiệu Trưởng trường con là Tiến Sỹ, Phó Giáo Sư mà con nghe lỏm thấy mấy cô cứ thầm thì với nhau là ông này là “Tiên Sư, Phá Giới Sư.” Thôi con chả muốn học để thành Tiên Sư, Giáo Sỹ (Giáo Sư Tiến Sỹ) đâu Mẹ ạ. Ôi nghĩ đến học mà con lại thấy sợ hãi quá.

Mỗi tối đi ngủ là con lại lo sợ sáng mai tỉnh dậy lại phải leo lên xe buýt đến trường từ sớm. Con chưa hôm nào được ngủ ngon giấc Mẹ ạ. Có hôm con chẳng kịp ăn sáng nữa, con đói lắm. Mẹ bảo đến trường con tự vào Canteen nhà trường mà mua xôi ăn. Có hôm con vào bị cô bán hàng quát nạt, con bỏ lên lớp không dám ăn nữa. Con ngồi học mà đói hoa cả mắt. Đến lớp thì bao nhiêu là bài vở, nào là toán, nào là tập làm văn, nào là khoa học…Đêm nào con cũng nằm mơ về bài tập toán, khó quá. Tại sao người ta lại phải học toán hả Mẹ? thế không học toán thì có sao không ạ? Con thấy Bố Mẹ có cần học toán đâu mà vẫn đi làm ra tiền để nuôi con nhỉ! Con cũng chỉ cần được như Bố Mẹ thôi, con chả muốn học toán đâu. Có cách nào mà học không cần toán vẫn giỏi không Mẹ? Mà Mẹ ơi, sao con thích môn văn lại không được ai khen, mà các bạn khác thích môn toán và giỏi toán thì lại được các cô giáo khen ngợi? Con chỉ thích đi học tiếng Anh thôi Mẹ ạ vì mỗi khi ra khỏi trường học đến trung tâm học tiếng Anh là con được chơi, còn chả phải học mấy. Cả buổi các thầy giáo nước ngoài chỉ cho con học vài câu giao tiếp, rồi chơi trò chơi là chính. Cả một khóa học con chỉ thuộc có vài từ thôi, nên con thấy nhẹ nhõm đầu óc. Từ nay Mẹ cứ cho con đến mấy chỗ học tiếng Anh đễ thôi nhé, đừng bắt con đi học tiếng Anh khó, tiếng Anh phải đọc và viết nhiều, con sợ lắm, con không muốn học đâu. Giá như mà học ở trường cũng nhẹ như đi học tiếng Anh Mẹ nhỉ!

Mẹ ơi,

Có nhiều lúc con chán lắm chả muốn sống nữa. Con nhìn đống bài vở mà con có cô hết 24 tiếng một ngày cũng không bao giờ hoàn thành, mà kể cả một ngày mà Santa Claus có kéo dài thành 48 tiếng thì chắc con cũng chả hoàn thành được. Con cứ học môn này lại lo bài tập của môn kia, đang học toán thì lo môn giáo dục công dân, đang học văn thì lại lo môn sử… con chả học tốt nổi môn nào nữa và thật kinh hoàng nếu con phải học tốt tất cả các môn. Tại sao lại có bạn học giỏi tất tần tật được Mẹ nhỉ? Các bạn ấy không ngủ ạ? hay các bạn ấy là thiên tài? con chả muốn làm thiên tài đâu, con chỉ muốn làm con ngoan của Mẹ. Con chỉ muốn sáng sớm ngủ dậy được Mẹ đưa đi ăn phở và sau này lớn lên đi làm giống Mẹ thôi, chứ cứ cố ép học, học, và chỉ học để đi Mỹ làm gì. Con nghe thấy các anh chị lớn nói là đi Mỹ học rồi cũng có khác gì đâu. Lại chả xin được việc làm bên Mỹ, lại về Việt Nam làm ngân hàng hay bất động sản, tháng vài triệu tiền lương, còn chả bằng lương của Mẹ, mà Mẹ chả đi học ở đâu cả, mà Mẹ vẫn làm sếp đấy thôi. Vậy học lắm để làm gì hả Mẹ? ngày bé Mẹ có bị ông bà ép học nhồi nhét như bọn con bây giờ không hả Me? Con chả muốn làm trẻ con nữa đâu. Làm trẻ con toàn bị bắt đi học suốt ngày. Con muốn bao nhiều thứ khác ngoài mấy con chữ và mấy con toán mà Bố Mẹ chẳng cho. Con muốn đi học vẽ, con muốn đi học nhạc, con muốn học tiếng Anh. Giá như cuộc sống này toàn là hội họa, âm nhạc, và ngôn ngữ thì đẹp biết mấy Mẹ nhỉ. Con chả muốn làm trẻ con nữa đâu, chán lắm rồi. Đài với Báo thì lúc nào cũng nói điếc cả tai là thời thơ ấu là “tuổi thần tiên”, là vui chơi, là múa hát, là cổ tích, là tờ giấy trắng vân vân và vân vân, mà sao con chả thấy thế chút nào. Chả lúc nào con thấy cổ tích mà con chỉ thấy mồ hôi và bụi đường tích đầy cổ, chả lúc nào con thấy “thần tiên”, mà con chỉ thấy “tiền thân” của người lớn là phải làm trẻ con, mà làm trẻ con thì phải đi học, con chả thấy con là tờ giấy trắng vì nghe Bố Mẹ cãi nhau nhiều rồi giấy con cũng nhàu nát. Tóm lại, biết đến bao giờ con mới được là chính con hả Mẹ?

Mẹ ơi,

Con nhìn đống bài vở mà áp lực quá. Con chả biết hỏi ai vì nhìn xung quanh nhà mình thì chả biết ai mà hỏi. Con hỏi Bố thì bố bảo là bố đang bận, mày ra mà hỏi Mẹ. Mà con có thấy Bố bận đâu, Bố “chém gió” điện thoại với cô nào ấy, cười tủm tỉm suốt. Bố nhắn tin nhanh lắm Mẹ ạ, nhanh hơn cả tốc độ Mẹ gõ máy tính đấy. Có lần con xem trộm điện thoại của Bố, thấy có cô nào nhắn “Anh đang làm gì đấy? anh đã ngủ chưa?” Bố dặn con không được nói với Mẹ vì nói ra là hỏng bét. “Hỏng bét” nghĩa là gì hả Mẹ? Con muốn mang bài hỏi Mẹ lắm, nhưng con thấy Mẹ đã quá mệt vì một ngày đi làm đến tận tối, rồi Mẹ lại phải qua trường đón con, con ngồi ôm Mẹ thật chặt sau lưng kẻo rơi ra đường để Mẹ phóng nhanh kịp qua trường mẫu giáo đón em con. Tôi về Mẹ lại phải tắm cho chúng con, nấu cơm cho chúng con ăn nữa. Có lúc cơm chín mà đợi mãi Bố mới về. Lần nào Bố về cũng cáu gắt, toàn mùi rượu bia, con nghĩ chán lắm. Tối đến con ngồi học lại thấy cả Bố Mẹ cùng lên facebook, con muốn Bố Mẹ thay nhau ra ngồi học với con. Giá như nhưng lúc Bố Mẹ cầm điện thoại để vào facebook, Bố hoặc Mẹ ngồi học cùng với con, giúp con giải bài toán khóc, giúp con đọc hiểu bài văn. Mẹ biết tiếng Anh mà, sao Mẹ không ngồi viết bài cùng con. Con cứ ngồi học một mình, chán lắm. Đến lớp thì chả dám hỏi cô giáo, vì cô giáo cứ hết giờ là biến đâu mất rồi. Ra trung tâm học tiếng Anh thì chưa kịp hỏi thầy giáo tây thì thầy đã khoác ba-lô chạy đi rồi. Còn môn toán, còn môn khoa học, còn môn văn, còn môn sử… còn bao nhiều môn nữa. Mà Mẹ ơi, sao ở Việt Nam mình phải học lắm môn thế hả Mẹ? con thấy các bạn ở các nước mà hè vừa rồi Mẹ cho con đi trại hè ấy, các bạn chả phải học nhiều lắm, con hỏi thì các bạn bảo mỗi học kỳ chỉ học vài môn thôi, tôi về nhà không phải làm bài tập gì cả. Sao học ít vậy mà sau này các bạn ấy vẫn giỏi Mẹ nhỉ? vẫn trở thành nhà khoa học,vẫn trở thành nhà văn? sao bọn con phải học đến nhiều, rồi chả thành cơm cháo gì cả?

Thôi con buồn ngủ quá, con đi ngủ đây Mẹ nhé. Sáng mai con lại phải đến lớp và một đống bài tập đang chờ, tuần sau con lại có bài kiểm tra trên lớp. Con chỉ muốn nói với Mẹ thêm một điều nữa: MẸ HÃY BỎ ĐIỆN THOẠI KHÔNG VÀO FACEBOOK LIKE VÀ COMMENT NỮA ĐỂ CÓ THỜI GIAN NGỒI HỌC VỚI CON MẸ NHÉ.

Thư con gửi Mẹ viết vội và chưa sửa lỗi chính tả, Mẹ sửa giúp con Mẹ nhé!

Con yêu Mẹ!
Alice

Leave a Reply